14 tháng 12, 2016

Những ngày đầu tiên vào trường THPT Võ Thị Sáu (2016-2017)

Bài viết số 1
Tên: Nguyễn Trương Bảo Ngọc
Lớp: 10A1 (2016-2017)
Đề: Những ngày đầu tiên vào trường THPT Võ Thị Sáu
---------------
-Bài viết có cảm xúc chân thành, gắn với thực tiễn.
-Có thể bổ sung phần phương hướng hành động của bản thân.
-8.8.
-web:
--------------------------
Bài làm
Ai cũng nói: “Quãng thời gian đẹp nhất của đời người chính là quãng thời gian học cấp III.” Và đối với tôi cũng vậy. Bắt đầu quãng thời gian đó chính là những ngày  đầu tiên tập tễnh bước vào ngôi trường mới – ngôi  trường THPT Võ Thị Sáu.
      Sau chuỗi ngày cực khổ ôn thi, phút giây vui mừng khi biết tin mình đậu, tôi phải chia tay với chiếc khăn quàng đỏ, mái trường xanh thân thương cấp II, bước vào ngưỡng cửa trường mới – nơi mà tôi sẽ gắn bó suốt ba năm cuối cùng của thời học sinh.
Đứng trước cổng trường Võ Thị Sáu, ngoài cảm giác thích thú, tôi lại thấy một sự hồi hộp kỳ lạ tràn đến, cứ tưởng như trở về những ngày đầu tiên chập chững vào lớp Một, những ngày bước vào cấp II. Cảm giác ấy không thể nào diễn tả bằng lời được, một chút khẩn trương, một chút lạ lẫm pha lẫn sự sợ hãi,… Khẩn trương, sợ hãi vì mình không biết bạn bè, thầy cô, lớp mới sẽ ra sao… Còn lạ lẫm, đối với tôi, tôi vẫn chưa thể tin đó là sự thật , chưa thể tin mình đã qua được chuỗi ngày cực khổ, học như “nhồi thịt” ấy, qua được kì thi, đậu được vào trường mình yêu thích, trên hết vẫn là chưa thể tin mình thật sự đã rời xa những khuôn mặt thân thuộc của bạn bè, thầy cô, mái trường cấp II thân yêu, từ bỏ tất cả để đến với một nơi mà mình không quen ai, chưa biết gì,.. Cảm giác ấy, thích lắm mà cũng ghét lắm!
Trải nghiệm tìm kiếm lớp mới của mình đối với tôi, chắc sẽ không thể quên được. Tôi được chọn vào lớp A1 – lớp “đầu têu” của khối 10, tôi hơi sợ mình sẽ không theo kịp,  nhưng việc đầu tiên tôi phải vượt qua chính là đi tìm vị trí lớp. Khối 10 có hai lớp tên hơi giống nhau, là A1 và TA1, và… Trúng phóc! Tôi đã ngồi nhầm lớp. Ban đầu tôi đã cẩn thận hỏi bạn bàn dưới xem đây là A1 phải không, bạn ấy trả lời là phải, thế là tôi yên tâm ngồi. Ngồi được một lúc, trường phát loa nói rõ số phòng và tên lớp, tôi thấy hơi kì kì, thế là quay xuống hỏi bạn ấy thêm một lần nữa: “Bạn ơi, đây là A1 hay TA1 vậy?” Bạn ấy trả lời: “TA1.” Tôi xấu hổ vác cặp đi thẳng. Đến với lớp A1, tôi có một ấn tượng là ở đây tỉ lệ nam nữ bằng nhau, đỡ quá! Tôi chọn chỗ ngồi, một lúc sau, có một bạn đi vào ngồi kế bên tôi, tôi và bạn ấy làm quen, hi vọng sau này có thể giúp đỡ nhau học tập. Thầy chủ nhiệm vào lớp, thầy tôi tên là Trịnh Hoàng Quân, Tổ trưởng Tổ Hóa, ấn tượng đầu tiên của tôi về thầy chính là hài hước, vô cùng hài hước. Sau những câu bông đùa nhằm giảm căng thẳng của thầy, tôi cảm nhận được bầu không khí trong lớp trở nên cởi mở hơn, không còn im lặng vì ngại nữa. Những cảm xúc, ý nghĩ khi mới bước vào trường lập tức tiêu tan hết, thì ra là tôi đã suy nghĩ quá nhiều, bạn bè và thầy cô đều thân thiện như những ngày tôi còn là học sinh cấp II. Mặc dù mọi thứ đều mới, từ cảnh vật cho đến con người, nhưng tất cả đều mang lại cho tôi một cảm giác thích thú, thân thuộc đến lạ kỳ. Đến phần điểm danh, một điều làm cho tôi ngạc nhiên nữa chính là bạn cùng bàn với tôi cũng ngồi nhầm lớp, bạn ấy ở bên TA1. Sau khi bạn ấy đi, một bạn khác được thầy chuyển lên ngồi cùng với tôi. Thật bất ngờ! Đó chính là bạn cùng lớp Bốn với tôi! Giữa một lớp mới chưa ai quen ai, gặp lại người mình quen sau 5 năm là một điều đặc biệt, vô cùng đặc biệt. Lúc ấy, tôi đã cảm thấy chắc chắn mình sẽ làm quen được, theo được mọi người, cảm xúc ấy cứ dâng lên thế thôi, không cần biết là vì lý do gì.
Một tuần sau là ngày chính thức đi học đầu tiên của chúng tôi – những học sinh mới. Cảm giác khi lần đầu tiên mặc áo dài, lần đầu tiên chào cờ mà không giơ tay, lần đầu tiên thấy được hát Quốc ca mà lại nhỏ tiếng đến thế, cảm giác lạ lẫm mà thích thú làm cho tôi vui vẻ hơn. Ngày đầu tiên đi học, thầy cô nào cũng làm cho tôi thấy đặc biệt, vì những thầy cô ấy mỗi người đều có một tính cách, màu sắc riêng biệt, nhưng đều có một điểm chung – cực kỳ thân thiện. Ví dụ thầy Quân với câu cửa miệng: “Thú vị thiệt!”, cô Kỷ với biệt danh “Đắc Kỷ”, thầy Bỉ với những câu hài hước, cô Lê Kim Mai với cái tên gần giống với loài hoa liên quan đến cô Võ Thị Sáu – Lê-ki-ma,… Mọi người trong lớp bắt đầu quen nhau dần, trò chuyện rôm rả lên hẳn, tôi cũng quen được những bạn xung quanh, ai cũng dễ mến và thân thiện. Những tiết học đầu tiên không quá khó, mặc dù hơi khác so với những kiến thức mà tôi đã học 9 năm, nhưng nhờ sự giảng giải tận tình của thầy cô mà tôi đã hiểu được bài học một cách dễ dàng. Tôi đã từng lầm tưởng thầy cô cấp III sẽ không thể bằng cấp II, không thân thiện, không dễ chịu, không quan tâm học sinh nhưng sự thật cho thấy, tôi đã sai lầm. Từ một ngôi trường xa lạ, THPT Võ Thị Sáu đã mang lại cho tôi một cảm giác của “ngôi nhà thứ hai” thực thụ. Và cho đến nay, ngoài “ngôi nhà” ấy, tôi vẫn vô cùng yêu thích lớp tôi, thích nhất từ trước đến giờ, lớp tôi luôn luôn chơi chung với nhau, không bỏ một ai, là một cái “sở thú”, một đại gia đình lúc nào cũng vui tươi.
      Những ngày đầu tiên bước vào ngưỡng cửa trường THPT là những ngày đáng nhớ nhất, là ngày mà ai cũng có kỉ niệm, ấn tượng để đời. Đối với tôi, sau những giây phút ở trường, về đến nhà lại mong ngày mới đến thật nhanh để có thể vào trường gặp gỡ học tập với bạn bè thầy cô. Ngôi trường Võ Thị Sáu đã mang lại cho tôi cảm xúc vô cùng đặc biệt mà những ngôi trường khác không thể nào mang lại được. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn cảm thấy mình có một quyết định đúng đắn vì đã đặt nguyện vọng vào trường Võ Thị Sáu, không hối hận, sẽ không bao giờ hối hận. Tôi chỉ muốn nói: “Tôi yêu Võ Thị Sáu!”
      
Một số hình ảnh của lớp 10A1-VTS-(2016-2017).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét