13 tháng 12, 2015

Kitou Aya trong tác phẩm "Một lít nước mắt"

Lớp: 10A1
STT: 10
Đề: Cảm nhận về một nhận vật trong tác phẩm văn học (ngoài chương trình Sách Giáo Khoa).
Bài làm
Tuổi 15, tôi loay hoay kiếm tìm cho bản thân một cách sống. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, mỗi con người chọn cho mình một cách sống riêng. Thú thật là 15 năm qua, tôi bâng khuâng mãi mình phải sống như thế nào để thật có ích, để thật đẹp. Và tôi đã tìm ra được câu trả lời qua nhân vật Kitou Aya trong tác phẩm Một lít nước mắt – cuốn nhật kí thấm đẫm lệ rơi của cô gái trẻ.
Aya -  một cô bé người Nhật năng động, hoạt bát, luôn cởi mở với mọi người. Trong mắt người khác, Aya là một cô nàng dễ mến và tốt bụng. Thế nhưng, cô lại mắc một căn bệnh hiểm nghèo: thoái hóa tiểu não khi vừa tròn 15 tuổi – độ tuổi ngây thơ, hồn nhiên, mới lớn của một cô gái, Đối với một vận động viên bóng rổ, Aya khó có thể chấp nhận sự thật đầy thương tâm này. Điều đó thật kinh khủng và không dễ dàng vượt qua. Cô không thể chạy nhảy thật nhanh trên sân bóng, hay không còn được tung tăng dạo trên những con phố nhỏ giữa tiết thời ôn hòa của Nhật Bản bằng chính đôi chân mình. Trong lòng Aya luôn là những câu hỏi “Tại sao lại là con?”. Câu nói thốt ra khiến mẹ cô phải đau đớn ngậm ngùi xót thương nhìn cô con gái non nớt mà không nói nên lời. Câu nói ấy cũng làm cho ta thấy căn bệnh này đã lấy đi toàn bộ những khát vọng, ước mơ còn dang dở của Aya, làm cho người đọc thấu hiểu một phần nỗi đau nào đó mà cô đã, đang và sẽ chịu đựng. Những chuỗi ngày sau của Aya chỉ còn là bốn bức tường trắng của bệnh viện với một cơ thể ngày càng tê liệt, cũng với chiếc xe lăn bầu bạn. Cuốn sách được viết dựa trên những tháng ngày chống chọi với bệnh tật cùng với quyển nhật kí của cô. Aya cố gắng, kiên cường để tiếp tục sống, tiếp tục theo đuổi những mơ ước còn đang dang dở.
“Một lít nước mắt” đã một phần tái hiện lên những nỗi đau về cả tinh thần lẫn thể xác của Aya với cơn bạo bệnh. Khi trong quá trình căn bệnh phát triển, cô ăn uống rất khó khăn, tay chân không thể tự làm chủ được, mọi hoạt động sinh hoạt thường ngày của Aya phải đều có sự trợ giúp của người thân. Tình yêu như đầu tiên, như đến rồi qua đời Aya một cách vội vã. Bạn bè ai rồi cũng dần xa lánh vì thân thể chậm chạp phiền phức của cô. Thế nhưng Aya vẫn đủ tỉnh táo để “tin rằng mình có thể vượt qua căn bệnh này”. Cô hằng ngày phối hợp với bác sĩ chuyên khoa tập những bài tập vật lý trị liệu để cải thiện căn bệnh dù có khó khăn đến nhường nào. Aya đôi khi phải ngậm ngùi đau đớn một mình để ba mẹ cô không phải lo lắng. Trong bất cứ hoàn cảnh nào cô cũng đều nghĩ đến người khác. Aya cũng có một cách nhìn cuộc sống rất khác. Bên cạnh nghị lực phi thường, cô còn có cảm nhận khá sâu sắc hơn về thế giới bên ngoài và cuộc sống xung quanh. Và chính lúc này đây, cô đã cảm nhận được tình cảm gia đình dành cho mình thiêng liêng và cao cả biết nhường nào. Bên cạnh những khoảng khắc kiên cười ấy, Aya cũng có lúc bật khóc:”Vậy ra con là đứa không bình thường, con muốn khóc quá mẹ ơi.” Dù đã phải khóc rất nhiều, có lẽ cũng đã nhiều hơn “một lít nước mắt”, nhưng đằng sau con người ấy vẫn luôn tiềm tàng một sức sống mãnh liệt. Chỉ cần còn sống một giây, một phút trên cõi đời này, Aya vẫn luôn tin tưởng vào bản thân. Bởi cuộc đời này ngắn lắm, nếu con người không vững tin vào chínhh mình thì chỉ thấy khổ đau và tuyệt vọng.
Nhân vật này đã dựa trên một câu chuyện có thật ở ngoài đời cùng với những tình tiết chân thật, cảm động, làm người đọc phần nào thấu hiểu được nỗi đau của Aya nói riêng và những bệnh nhân có giàu lòng nghị lực sống nói chung. Cuốn sách đã được chuyển thể thành phim cùng tên và lấy đi nước mắt của hàng triệu khác giả.
Aya là một nhân vật đáng để chúng ta biết đến và ngẫm nghĩ. Nếu như một ngày nào đó, bạn mất cân bằng trong cuộc sống, mất đi hướng đi cho cuộc đời mình, hãy đọc quyển sách này, để biết cuộc sống đẹp hơn so với ta tưởng, Và đối với tôi, Kitou Aya đã cho tôi thêm trân quý từng phút giây cuộc đời, quý trọng những thứ tôi đang có và hài lòng với hiện tại, thêm yêu những điều giản dị xung quanh hơn. Kitou Aya đã làm tôi nhận ra điều ấy..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét