10.a1-05
Đề: Cảm nhận về nhân vật trong văn học( không có trong sách giáo khoa ngữ văn) đã để lại ấn tượng cho anh/chị.
Bài làm
‘’Viết là trái tim và linh hồn của tôi. Đó chính là phương tiện để tôi mang những câu chuyện của mình vào cuộc sống... Trong tác phẩm của mình, tôi tìm kiếm cái đẹp trữ tình từ Tokien, lúc huy hoàng nhất của ông và từ Seamus Heaney trong bản dịch Beowulf.... Bài học lớn nhất mà tôi học được là lối văn rõ ràng là kết quả trực tiếp của lối suy nghĩ rõ ràng.’’ Đó là những lời nói từ nhà văn trẻ tuổi Christopher Paolini. Và bộ truyện Eragon đầu tiên mà anh sáng tác là kết quả ấy.
“... Tình cờ trong một lần đi săn, Eragon nhặt được một viên đá màu xanh. Tưởng đây là điều may mắn dành cho một đứa nông dân nghèo khổ như nó, nhưng viên đá, thật ra là một quả trứng rồng. Cuộc đời của Eragon đã bị xáo trộn kể từ đêm quả trứng ấy nở ra một con rồng con. Cậu bé bị xô đẩy vào thế giới đầy hiểm nguy của định mệnh, phép thuật và trận chiến tranh giành quyền lực. Trong đó, cậu phải lựa chọn giữa hai phe đối lập nhau. Một con đường đi theo Galbatorix-kẻ phản bội để rồi bị hắn điều khiểu như một con rối hay con đường trở thành một lãnh đạo đại diện cho người dân Alagaesia thoát khỏi ách thống trị của tên vua Galbatorix? Eragon phải lãnh trách nhiệm của một kỵ sĩ rồng huyền thoại, để nắm giữ vận mệnh của đất nước.”
Thật là một câu chuyện kì lạ, như những câu chuyện khác, người anh hùng luôn là người có sức mạnh phi thường, hay là một chàng hoàng tử,... Nhưng không, Eragon lại là một cậu bé-nông dân mồ côi mẹ từ nhỏ, chỉ mới mười lăm tuổi. Nhưng điều ấy lại không ngăn cản được cậu cùng với cô rồng Saphira trở thành cặp đôi nắm giữ vận mệnh của vùng đất Alagaesia rộng lớn. Những cuộc phiêu lưu qua những vùng đất xa xôi, hiểm nguy như thành Teirm, Dras-Leona- nơi ở của nhưng con quái thú thèm khát máu người, hay vùng đất yên bình của thần tiên Du Weldenvarden-với những thần tiên ngày ngày đều ca hát... Đều tô đậm cho hình tượng của người anh hùng Eragon. Eragon khi còn là một cậu bé nông dân hay khi đã trở thành kỵ sĩ rồng thì lòng dũng cảm, vị tha,... đều không thay đổi, và nếu có thì chỉ là một phần nhỏ tính cách của cậu. Thời gian không thể thay đổi được tâm hồn của cậu, nó chỉ thay đổi được ngoại hình. Từ một cậu bé trở thành một kỵ sĩ với bộ giáp vàng sáng bóng, và cô rồng Saphira với những cái vảy xanh ngọc lấp lánh như kim cương. Những sự thay đổi ấy đã khẳng định quyết tâm không lùi bước của cậu. Eragon là một cậu bé ban đầu tuy có chút ngỗ nghịch, nhưng nhờ sự chỉ dậy của Oromis mà cậu ngày càng trưởng thành hơn. Với sự liên kết chặt chẽ giữa Eragon và cô rồng Saphira, cả hai đã làm được những điều tưởng chừng như không thể, như việc chúc phúc cho một đứa trẻ sơ sinh-mồ cha và mẹ mất sau khi sinh ở Varden, hay hai người lữ khách, và cả những người lính triều đình khi bị thương sau trận chiến... thể hiện được sự cao thượng của cậu khi không ngần ngại cứu giúp người khác kể cả kẻ thù của mình. Với tấm lòng cao thượng ấy, đã giúp cho Eragon chiến thắng kẻ thù mạnh nhất chỉ với việc cho hắn thấy những gì hắn đã làm.
“ Hãy chọn con đường khó mà đi, vì nó sẽ giúp con rèn luyện ý chí, và kết quả mà con đạt được sẽ hơn cả con mong muốn.” Câu nói ấy của Oromis-một kỵ sĩ tiền bối và cũng là thầy của Eragon, câu nói của ông đã giúp Eragon có những lựa chọn đúng đắn. Và để làm chủ được sức mạnh của mình khi trở thành kỵ sĩ, Eragon đã phải tập luyện rất nhiều, những bài tập ngày một khó hơn, đòi hỏi nhiều cố gắng và sức lực. Không ít những lần Eragon đứng giữa sự sống và cái chết vì những sai lầm của mình, như lần đầu cậu phát hiện được sức mạnh của mình khi chạm trán với lũ quái Urgal ở Yazuac, do chưa kiềm chế đc dòng chảy phép thuật cậu đã để tiêu hao quá nhiều nội lực. Sau lần đó, với những lời dạy và sự rèn luyện chăm chỉ, Eragon đã làm chủ được sức mạnh của mình và sức mạnh ấy ngày càng tăng lên. Eragon có một tinh thần mạnh mẽ, không khuất phục trước mọi kẻ thù dù là lũ Razac, những tên lính triều đình, những tên tà thần nguy hiểm, và cậu càng quyết tâm hơn khi chiến đấu với Galbatorix-người đã giết những tiền bối của mình, những con rồng đã giúp đỡ hắn đều bị hắn giết và cướp lấy trái tim để sử dụng cho riêng hắn. Trải qua những năm tháng sống với thần tiên, Eragon đã nhận ra không chỉ sức mạnh mới làm nên chiến thắng mà cần phải có những đồng minh, những người luôn hỗ trợ, giúp đỡ,... đó mới là điều thiết yếu nhất. Và với sự giúp đỡ của Arya-công chúa của tộc tiên và sự quyết tâm, Eragon đã thống nhất được tộc người lùn, con người và cả thần tiên quyền năng đều đứng về phía mình để chống lại Galbatorix. Việc đó đã thể hiện được tài năng của một Kỵ sĩ rồng thừa kế.
Trải qua những trận đánh khốc liệt trên Cánh Đồng Cháy, thành Feinster, Belatona,... Với nhiều kẻ thù nguy hiểm như Razac, Murtagh và con rồng với những chiếc vảy đỏ như máu của hắn, và những tên lính không cảm nhận được nỗi đau thể xác,... Nhưng với sự quyết tâm, kiên cường, Eragon đã vượt qua dù đó không phải việc dễ dàng khi phải vượt qua một cơn bão giữa biển, luôn phải cảnh giác trước những sinh vật phép thuật nguy hiểm,... Và ở trận chiến cuối cùng, Eragon đã chiến thắng được tên phản đồ Galbatorix, nhờ sự dũng cảm, và mưu trí của cậu. Cậu đã làm hắn phải cảm nhận được nỗi đau, sự mất mát mà hắn đã làm với những người dân vô tội.
Nhà văn trẻ tuổi Christopher Paolini đã thực sự tạo nên ma lực trong văn học, anh đã xây dựng được hình tượng người anh hùng Eragon và con rồng Saphira dũng cảm, kiên cường,... Mặc dù là một bộ truyện nhiều tập nhưng cốt truyện luôn mạch lạc, tạo cho người đọc sự tò mò, xen lẫn cảm giác hồi hợp. Eragon và con rồng Saphira đã đưa chúng ta vào vùng đất Agalaesia tưởng tượng với đầy phép thuật, những câu thần chú,... Và cuối cùng với kết thúc của câu chuyện lại chính hai nhân vật ấy đã đưa chúng ta ra khỏi thế giới ấy cùng với những luyến tiếc mà thế giới ảo ấy để lại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét