12 tháng 12, 2015

Thép đã tôi thế đấy

Mỗi người đều có một tấm gương để phấn đấu trưởng thành. Đối với tôi , nhân vật Pa-ven trong tác phẩm “Thép đã tôi thế đấy” là hình tượng để cho tôi phấn đấu trưởng thành. Với nhân vật chính là Pa-ven, nhà văn Nhi-lai-ka Ax-tơ-rốp-xki đã thành công trong việc miêu tả một thanh niên bất khuất trước kẻ thù, quên mình, luôn chỉ nghĩ đến Đảng, đến nhân dân, đến sự nghiệp giai cấp vô sản, mà kiên quyết chiến đấu đến cùng.

Tiểu thuyết”Thép đã tôi thế đấy” là một tác phẩm chỉ nhìn đời mà viết, kể về cuộc chiến đấu vĩ đại chưa từng có của nhân dân lao động Xô Viết, cho ta thấy từng con người trong một quần chúng rộng lớn dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. “Thép đã tôi thế đấy” ghi lại cả một quá trình tôi thép, bước đường gian khổ trưởng thành của tầng lớp thanh niên Xô Viết đầu tiên. “Thép” ở đây là Pa-ven và cả một lớp thanh niên lao động, vừa lớn lên thì gặp ngay Cách mạng, Ý thức giai cấp và tuổi trẻ bừng lên trong phong trào. “Lò ngàn độ nóng” là cuộc chiến tranh trường kì gian khổ. Người thợ vĩ đại tôi rèn thép là Đảng Cộng sản, ngọn cờ tham mưu của cách mạng.
.
          Pa-ven được sinh ra trong một gia đình công nhân nghèo khó, chỉ có ba người là mẹ già , anh trai là A-cơ-rom và Pa-ven là em út. Pa-ven đã từng bị đuổi học vì quá ngịch ngợm và đánh nhau với một học sinh khác. Vì thế anh phải đi làm thuê trong một nhà hành gần ga từ khi mới mười hai tuổi. Cũng vì thế anh được nếm trải qua cuộc đời bị tầng lớp tư sản ép bức, bóc lột sức lao động của người khác để làm giàu cho riêng mình. Từ lúc ấy, Pa-ven rất căm ghét cái hạng tư sản dơ bẩn ấy. Có một lần, anh trai của Pa-ven bị bắt mấy ngày  để lái tàu cho bọn Đức, nhà chỉ còn mẹ và Pa-ven. Lương của Pa-ven thì thấp, không đủ dùng mẹ Pa-ven định đi làm thuê nhưng Pa-ven nhất định không cho vì anh rất thương mẹ, nhất quyết không để mẹ đi làm thuê, nai lưng cho bọn tư bản hành hạ. Thế là Pa-ven làm tăng ca, anh làm quần quật cả sáng lẫn đêm. Điều đó chứng tỏ Pa-ven là một con người chăm chỉ, suốt ngày làm mà không than vãn.
Sau khi Nga hoàng bị lật đổ, cuộc chiến nổ ra giữa Hồng quân Liên Xô và các thế lực tư bản, đất nước bị chia làm hai, một bên là Đảng cộng sản lãnh đạo, một bên còn lại là các thế lực tư bản và bọn Đức muốn làm chủ nước Nga rộng lớn. Pa-ven đã nhanh chóng theo phe chính nghĩa do Đảng lãnh đạo. Điều đó cho thấy sự quyết đoán, không chịu thêm bất kì sự dùi dập nào của bọn tư bản. Không những gia nhập Đảng, anh còn hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao và lôi kéo thêm được nhiều thanh niên khác gia nhập Đảng. Đã nhiều lần trong các chiến trận, Pa-ven luôn là người xông pha đầu tiên trên mặt trận, anh là mũi thép đầu tiên đâm thủng hàng phòng vệ của địch. Cũng nhiều lúc anh thấy đồng đội hoặc thậm chí người chỉ huy của mình hy sinh, Pa-ven rất tức giận, một mình anh xông pha, tiêu diệt cả một tiểu đoàn của địch. Anh đã hứng chịu bao nhiêu là mảnh đạn, mũi kiếm và lưỡi lê. Nhưng tất cả là không hấn gì với Pa-ven, vì người anh bây giờ là một chất thép dày đặc đã được tôi luyện nhờ vào công lao của Đảng.
Tuy là súng đạn không hề hấn gì đến Pa-ven, nhưng trong một lần xông pha mặt trận, anh bị một mảnh bom văng phải đầu, làm cho anh gần như đã bước tới rìa của cuộc sống. Nhưng với một ý chí mạnh mẽ, Pa-ven đã vượt qua được cơn nguy kịch và hồi phục sức khoẻ một cách nhanh chóng. Từ đó, sức khoẻ Pa-ven yếu hẳn đi. Đến khi đất nước vừa thống nhất, Pa-ven bị thêm hai trận thập tử nhất sinh nữa. Đến lần thứ ba, trong lần bị tai nạn xe hơi, anh không còn đủ sức để gượng dậy được nữa. Và rồi anh đi vĩnh viễn.
Qua tác phẩm “Thép đã tôi thế đấy” nhà văn Nhi-lai-ka đã cho thành công trong việc miêu tả một hình tượng thanh niên Liên Xô rất đáng khâm phục, rất đáng học hỏi. Cũng nhờ có hình ảnh Pa-ven giúp cho tôi nhìn rõ bản thân mình hơn, hiểu rõ hơn về chiến tranh, cung cấp cho tôi những kinh nghiệm , những bài học thực tế về cuộc chiến đấu vẻ vang trong cách mạng của ông cha ta.
Tóm lại, tác phẩm “Thép đã tôi thế đấy” trước nhất truyền cho ta cái sự ham sống, ham chiến đấu, dũng cảm, dẹp tan cái sự mềm yếu trong cơ thể, đem cái sự quyết tâm phấn đấu làm thứ gì thì phải lảm cho kì được và luôn luôn lạc quan yêu đời, bất chấp gian khó.
Vậy là nhân vật Pa-ven trong tác phẩm “Thép đã tôi thế đấy” là nhân vật văn học để lai nhiều ấn tượng sâu đậm trong tôi nhất.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét