Đề bài: suy nghĩ
của em về vai trò của người mẹ trong gia đình
Mẹ hiền hai chữ
thiêng liêng
Viết lên trang giấy nối liền chúng ta
Mỗi khi nhắc về
mẹ, chắc hẳn trong lòng mỗi con người chúng ta ko ai là ko khỏi xao xuyến,
bồi hồi. Bởi mẹ chính là người đã chăm sóc, nuôi nấng ta khôn lớn từng ngày
vượt qua bao gian lao, vất vả, vượt qua tất cả những khó khăn, thử thách của
cuộc đời
Gia đình là cái
nôi của nhân loại và cha mẹ là những người đã có công nuôi dưỡng sinh thành
chúng ta .Con cái trong gia đình thường gần mẹ hơn là cha, vì thế người mẹ
thường có ảnh hưởng trên con cái nhiều hơn. Con cái luôn luôn quan sát và bắt
chước cha mẹ, đặc biệt là con gái thì hay bắt chước mẹ. Từ cách ăn nói, đi
đứng, làm việc, cư xử với người chung quanh, cho đến cách tiêu xài tiền bạc,
quản lý gia đình và cư xử với chồng con. Chính vì thế mà có câu "mẹ nào
con nấy."
Mẹ có vai trò
rất lớn trong gia đình . Người quan tâm chăm sóc , lo lắng yêu thương. Từ những điều nhỏ
nhoi nhất đều có bàn tay mẹ chăm lo vào. Nhờ có mẹ, các công việc trong gia
đình mới “êm đềm”. Dường như trong tổ ấm của riêng mỗi con người đâu đó
đều có hình ảnh của mẹKhông có mẹ, căn nhà trở nên trống rổng, dù gia đình có
đông đúc mấy đi nữa. Người mẹ
biết trong nhà cần gì, biết riêng mỗi người trong gia đình thích gì, và người
mẹ chăm lo. Người mẹ biết dùng mọi cách để lo cho mọi người trong gia đình
được đầy đủ. Như vậy, chúng ta thấy rằng công việc của người mẹ trong gia
đình thật là hết sức quý báu, hết sức cần thiết. Cả đời mẹ tận tụy hy
sinh chẳng bận tâm đến chính bản thân của mình: muốn cho mọi việc được êm
xuôi trong gia đình, mẹ phải thức khuya dậy sớm, phải lo lắng ngược xuôi,
phải hy sinh thật nhiều. Đắm chìm trong hy sinh, trong tình yêu, trong đại độ
và quên mình, người mẹ thường ít nói, không những vì luôn luôn người mẹ mắc
việc, mà nhất là vì người mẹ biết rằng lời mình nói ra, không ảnh hưởng cho
bằng thái độ mình sống của mình, vì nếu mình có thái độ quạu cọ, cau có, thì
lời mình nói ra để dạy con cái cũng vô ích.
Tưởng tượng rằng
nếu mai này thức dậy mẹ trở nên “biến mất”, cõ lẽ cuộc sống sẽ trở nên vô
nghĩa biết nhường nào. Sẽ chẳng còn ai quan tâm, lo lắng, chia sẽ mọi vui
buồn của những thăng trầm cuộc sống, không còn chỗ dựa tinh thần vững chắc
cho những lúc niềm vui đang ngoảnh mặt với bản thân mình. Như câu danh ngôn “
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc. Đừng để buồn lên mắt mẹ nge con”
“Con thầm cảm ơn
cuộc đời cho con vẫn còn có mẹ! Để ngày mai khi bình minh lên, con vẫn còn
yêu thương bên đời. Để ngày mai khi hoàng hôn xuống, con vẫn còn chỗ bình yên
quay về”- Cầu mong cho mỗi người con chúng ta luôn còn mẹ bên cạnh.
Lê Ngọc Trúc-10a8-VTS
|
Trang lập ra để góp phần vào công cuộc Đổi mới phương pháp dạy học và kiểm tra đánh giá theo định hướng phát triển năng lực học sinh trong môn Ngữ văn
12 tháng 10, 2012
Mẹ và Ta
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét